Ẩm thực Singapore – Nơi hội tụ của nhiều hương vị





Chỉ đi du lịch một đất nước mà tận hưởng hương vị ẩm thực của toàn thế giới cơ đấy!

Sở hữu vị trí đắt địa, nằm ngay cửa ngõ của Châu Á, văn hóa Singapore là sự giao thoa của nhiều nền văn hóa khác nhau, vô cùng độc đáo và đa dạng. Nét văn hóa đặc sắc này thể hiện rõ nhất qua hương vị ẩm thực Singapore. Được coi là thủ đô ẩm thực của Châu Á, ẩm thực Singapore vô cùng phong phú với nhiều món ăn đến từ các quốc gia khác nhau. Ghé thăm các khu sắc tộc, bạn có thể dễ dàng tìm thấy những món ăn đặc trưng của người Trung Quốc, Ấn Độ, Malaysia, Peranakan… Nếu bạn muốn thưởng thức những món ăn phương Tây hiện đại thì có thể tìm đến những nhà hàng khách sạn lớn.

Khung cảnh Singapore

Trình bày món ăn Singapore
Món ăn Malaysia chế biến theo phong cách Hồi giáo, thức ăn chay của vùng Nam Ấn, món cơm trộn của miền Bắc Ấn, món điểm tâm của người Quảng Châu, vịt quay Bắc Kinh, mì Phúc Kiến hay cơm gà Hải Nam… tất cả đều có mặt trên đảo quốc Sư tử.

Gà hấp kiểu Singapore

Cua sốt ớt Singapore
Bước chân lên đảo quốc này, dạo quanh khắp các trung tâm ẩm thực, nhà hàng, bạn sẽ nhận thấy rằng món ăn Trung Quốc là mảng chính của ẩm thực Singapore. Người Trung Quốc tin vào việc kết hợp các nguyên liệu để tăng cường hòa hợp âm dương trong món ăn. Bất cứ một món ăn nào cũng mang ý nghĩa riêng như mì sợi tượng trưng cho sự trường thọ, hào tượng trưng cho điềm may và cá tượng trưng cho thịnh vượng phát đạt. Ở Singapore, việc thưởng thức từ những món ăn như vịt quay Bắc Kinh, mì Phúc Kiến, cho đến những món cay Tứ Xuyên hay những món ăn của người Triều Châu và cả những món đặc sản địa phương như cua chiên ớt, canh sườn hầm thuốc bắc, gỏi rau quả Rojak… đều không có gì là khó. Những món ăn đến từ miền Nam và miền Bắc Ấn Độ đều có thể tìm thấy tại nơi đây, thậm chí món cá ri đầu cá rất nổi tiếng của miền Nam Ấn lại là một món ăn đặc sắc, rất được yêu thích ở Singapore bởi hương vị cay đậm đà của nó. Những món ăn Malaysia với nhiều loại thảo dược và gia vị khác nhau cũng được nêm nếm sao cho phù hợp với khẩu vị của từng địa phương trên đảo quốc. Ẩm thực độc đáo của người Peranakan hay còn gọi là ẩm thực Nonya mang đến sự pha trộn các hương vị ẩm thực Trung Hoa, Malaysia và Indonesia, cũng du nhập vào Singapore. Cà ri gà ayam buah keluak, mì sợi laksa là những món ăn Peranakan mà bạn không nên bỏ qua khi tới Singapore. Và nếu bạn thích thú hơn với mì Ý, hay đồ ăn Pháp thì cũng không quá khó để kiếm tìm.
Món ăn Nonya – Singapore


Đón nhận rất nhiều nét văn hóa ẩm thực khác nhau, ẩm thực Singapore là sự giao thoa hài hòa giữa Đông – Tây tạo nên một nền ẩm thực vô cùng phong phú và đa dạng. Tới Singapore, bạn chắc chắn không nên quên thưởng thức những món ăn được ưa chuộng nhất tại nơi đây như Char Kway Teow, gỏi rau quả Rojak, cơm gà Singapore và bánh cà rốt. Chúng mình cùng điểm qua những món này nhé!
Hủ tiếu xào Char Kway Teow là món ăn “khoái khẩu” của người dân Singapore đấy các bạn ạ! Trước đây, Char kway teow được coi là món ăn của người nghèo bởi khá rẻ, tiện lợi và giàu chất dinh dưỡng. Dần dần, người ta thêm nhiều loại thực phẩm khác nhau khi chế biến món này khiến nó càng trở nên hấp dẫn hơn. Bởi thế, không chỉ người dân Singapore và du khách đến đây đều rất ưa thích món ăn này. Là món ăn phổ biến, được ưa chuộng nên bạn có thể tìm thấy hủ tiếu xào Char kwat teow từ các nhà hàng lớn cho tới các quán ăn bình dân. Nhưng hấp dẫn hơn cả là thưởng thức món ăn này tại những quán ăn truyền thống lâu năm.


Hủ tiếu xào – Singapore
Gỏi rau quả Rojak hay còn gọi là salad rau quả Rojak.Rojak theo cách nói của người Malaysia có nghĩa là hỗn hợp đặc biệt thường được sử dụng để mô tả các dân tộc đa ký tự của xã hội Singaporevà Malaysia. Với ý nghĩa như vậy, Rojak đã trở thành một món ăn đặc trưng trong ẩm thực đảo quốc. Rojak Singapore gồm có dầu cháo quẩy, mực xào, đậu hủ chiên và trứng bắc thảo, ăn có vị rất độc đáo làm ta nhớ mãi.

Gỏi rau quả Rojak – Singapore
Cơm gà Singapore (Hainanese chicken rice) có nguồn gốc từ Hải Nam, sau khi du nhập vàoSingapore đã có nhiều thay đổi và trở thành món cơm gà Singapore. Điểm nhấn của món cơm gà này chính là cách gà được luộc cùng một số gia vị thơm, cộng thêm mùi hương đặc biệt và nhẹ nhàng của dầu vừng. Cơm được nấu từ nước dung gà nên món cơm rất thơm, béo, ngậy. Bất cứ khu tiệm ăn nào ở Singapore cũng có món này, đơn giản, thuận tiện, với giá khoảng 5 đô Sing, bạn đã có thể thưởng thức món ăn ngon miệng này rồi.

Carrot Cake – bánh cà rốt là món bánh phổ biển ở Singapore được ăn ở cả bữa sáng, bữa trưa và bữa tối. Là một trong những món ăn chay lý tưởng, ngoài ra bạn có thể yêu cầu thêm vào hay bỏ bớt một số loại hương vị tùy theo ý thích mà không hề làm mất đi hương vị đặc trưng của bánh. Đây là một món bánh mang đậm tính truyền thống của đảo quốc Sư tử, và cũng là một trong những món ăn khiến cho du khách nhớ mãi không thôi.

Món ăn Carrot Cake – Singapore

Chế biến Carrot Cake theo yêu cầu
Tiếp xúc với nền văn hóa ẩm thực Singapore sẽ đem lại cho bạn cảm giác như thể đang đi vòng quanh thế giới mà không cần phải tốn quá nhiều thời gian ngồi trên máy bay. Ngay cả những món ăn từ Thái Lan, Hàn Quốc, Nhật Bản, Việt Nam đến Mông Cổ, hay những món ăn phương Tây hiện đại, tất cả đều hội tụ ở Singapore.

Sưu tầm

Read more…

12 CHAI RƯỢU VANG ĐẮT NHẤT TRONG MỌI THỜI ĐẠI




Đây là một trong 7 chai rượu vang thuộc bộ sưu tập cao cấp của hãng Domaine de la Romanée-Conti, mỗi chai trị giá 24.000 USD. Tuy phải bỏ ra lượng tiền khá lớn để sở hữu, nhưng ai nấy cũng tự hào về chất lượng và đẳng cấp rượu.

2. 1865 CHATEAU LAFITE
Chai rượu tuổi thọ 150 năm được bán với giá 111.625 USD. Một nhà sưu tập cá nhân ở châu Âu đã mua qua điện thoại và đưa món đồ đắt đỏ này về Florida trưng bày. Nếu chia nhỏ thành từng chai loại 750ml, chúng sẽ có giá 27.000 USD. Thực khách yêu rượu sẽ phải đầu tư khoảng 4.650 USD cho việc nhâm nhi một ly loại này.

3. ROYAL DEMARIA


Rượu vang tuyết (ice wine), được chế biến từ nhiều loại nho trồng thu hoạch lúc thời tiết phải dưới âm 8 độ C, đắt nhất trong tất cả các loại rượu khai vị. Năm 2006, một chai vang tuyết hiệu Royal DeMaria đã bán ở mức 30.000 USD, tương đương giá một chiếc Mini Cooper.

4. 1775 MASSANDRA
Sherry là loại rượu cổ nhất từ trước tới nay của nhà máy rượu vang Massandra. Nguyên liệu làm ra Sherry chỉ có thể lấy từ các cánh đồng nho tại Nga. Năm 2001, Sherry đã được mua ở London với giá 43.000 USD (tương đương 52.000 USD ngày nay).

5. 1945 CHATEAU MOUTON ROTHSCHILD
Năm 1997, một doanh nhân ẩn danh đã mua chai rượu Chateau Mouton Rothschild 1945 với giá 114.614 USD tại nhà đấu giá Christie’s, London. Đây được xem là một trong những loại rượu vang ngon nhất của thế kỷ trước.

6. 1787 CHATEAU YQUEM
Nhiều chuyên gia khẳng định, 1787 Chateau Yquem là dòng rượu vang trắng đắt và hiếm nhất. Một nhà sưu tập người Mỹ đã nhanh tay “tậu” chai rượu với giá 100.000 USD vào năm 2006.

7. 1811 CHATEAU D’YQUEM
Chai rượu loại Sauterne (rượu vang ngọt) trở thành loại đắt nhất mọi thời đại khi được Christian Vanneque, một doanh nhân nổi tiếng thuộc lĩnh vực kinh doanh nhà hàng tại Pháp, mua với giá 117.000 USD. Đây là một trong những sản phẩm tuyệt vời nhất mà hãng Bordeaux từng sản xuất.

8. ROMANÉE CONTI 1945
Giá trị của Romanée Conti ở việc nó được sản xuất xuyên suốt thời chiến tranh thế giới thứ 2, trước sự kiện sâu phá hoại nho bùng nổ và chỉ có 600 chai được ra đời. Một nhà sưu tập Mỹ đã trả mức giá kỷ lục 123.000 USD cho chai rượu hiếm có khó tìm này tại nhà đấu giá Christie’s.

9. 1787 CHATEAU LAFITE
Năm 1985, ông vua xuất bản Malcolm Forbes đã trả gần 160.000 USD cho chai vang 1787, tương đương 315.000 USD ngày nay. Nhiều nguồn tin cho rằng, đây là loại được lấy từ hầm rượu của cố Tổng thống Mỹ Thomas Jefferson, trên thân chai có các chữ cái ThJ. Tuy nhiên, tới nay loại rượu này không còn sử dụng để uống, người ta chỉ mua nhằm mục đích sưu tập, trưng bày.

10. 1869 CHÂTEAU LAFITE
Năm 2010, một nhà thầu vô danh châu Á đã “rinh” sản phẩm này với mức giá kỷ lục 233.972 USD. Các nhà đấu giá đã hoàn toàn sửng sốt vì nghĩ Lafite là dòng sản phẩm bình dân đối với giới siêu giàu châu Á. Nó chỉ được xem như sự lựa chọn cuối cùng trong các món hàng xa xỉ.

11. 1947 CHÂTEAU CHEVAL BLANC
Với trị giá hiện nay 304.375 USD, 1947 Château Cheval Blanc được nhìn nhận là tuyệt tác để đời của hãng Bordeaux. Một thương nhân bí mật người Thụy Sỹ sở hữu chai rượu đã bán đấu giá thông qua nhà Christie’s tại Geneva. Chai rượu đặc biệt ở chỗ qua 50 năm nó vẫn giữ được hương vị thơm ngon tuyệt vời.

12. 1907 HEIDSIECK
Năm 1916, 2000 chai sâm banh đã bị đắm theo con tàu của gia đình Hoàng gia Nga và chúng chỉ được phát hiện nhờ một thiết bị điều khiển tàu thăm dò vào năm 1997. Hiện nay, những chai sâm banh này được bán đấu giá khắp nơi trên thế giới như một di vật lịch sử với giá 275.000 USD.


Tường Vi (theo Huffingtonpost)
Read more…

VÀI CÔNG DỤNG CỦA GỪNG



Mẹo dùng nước gừng nóng chữa bệnh & làm đẹp. Nghiên cứu mới đây nhất cho thấy, dùng gừng tươi để chế biến thành nước gừng nóng sau đó dùng để uống cũng là một bài thuốc hay có thể vừa có tác dụng phòng ngừa vừa chữa nhiều chứng bệnh thường gặp.1. Lở loét khoang miệng

Dùng nước gừng tươi thay trà để uống và súc miệng thường xuyên, khoảng 2-3 lần mỗi ngày, hiệu quả sẽ khiến bạn thấy bất ngờ, khoảng 60-90% vết lở loét đều biến mất.

2. Viêm nha chu

Thường xuyên dùng nước trà tươi nóng để súc miệng hoặc uống đều có hiệu quả chữa trị bệnh viêm nha chu. Nên uống hoặc súc miệng mỗi ngày 2 lần vào buổi sáng và tối.

Nếu cổ họng bị dát, ngứa hoặc đau có thể cho thêm chút muối ăn vào hòa tan và uống nóng, mỗi ngày uống khoảng 2-3 lần.

3. Phòng ngừa và trị sâu răng

Mỗi buối sáng và tối kiên trì súc miệng bằng nước gừng nóng hoặc uống nước gừng nóng nhiều lần trong ngày có tác dụng bảo vệ răng, phòng ngừa và trị chứng sâu răng hiệu quả.

4. Đau một bên đầu

Khi thấy đau một bên hoặc đau nửa đầu, dùng nước gừng nóng xoa đều ra hai tay sau đó bóp đều quanh vùng đầu bị đau khoảng 15 phút, cảm giác đau đớn sẽ nhanh chóng giảm dần, thậm chí có thể tiêu biến hoàn toàn.

5. Say rượu bia

Dùng nước gừng nóng để uống không những thúc đẩy quá trình lưu thông máu mà còn giúp tiêu tan lượng cồn trong máu, nhanh chóng đánh bật cơn say sỉn và tình trạng đau đầu lúc tỉnh dậy sau khi uống say.

Có thể cho thêm chút mật ong vào nước gừng nóng và uống làm nhiều lần càng tăng thêm hiệu quả giã rượu.

6. Sắc mặt nhợt nhạt

Rửa mặt thường xuyên bằng nước gừng nóng vào mỗi buổi sáng và tối có tác dụng làm cho da mặt hồng hào, sắc mặt nhợt nhạt do thiếu chất, thiếu ngủ hay lao lực sẽ nhanh chóng tan biến. Nên duy trì thói quen rửa mặt như vậy trong vòng 60 ngày liên tiếp.

Theo đó, rửa mặt bằng nước gừng nóng cũng phát huy tác dụng nhất định đối với những vết thâm nám và làn da khô ráp.

7. Trị gàu

Có thể dùng nước gừng nóng thay thế dầu gội đầu để trị gàu. Trước tiên nên thái gừng tươi thành những miếng nhỏ hoặc giã nát, sau đó đắp đều lên da đầu khoảng 10-15 phút, cuối cùng dùng nước gừng nóng gội lại thật sạch.

8. Đau lưng và đau vai

Khi bị đau lưng và đau vai, nên dùng nước gừng nóng cho thêm chút muối và giấm ăn. Dùng khăn thấm đều hỗn hợp gừng tươi, mật ong và giấm lên chỗ bị đau làm nhiều lần. Cách làm này giúp cơ bắp được thoải mái, lưu thông máu, giảm đau hiệu quả.

9. Trị giun kim

Trước khi đi ngủ, nên vệ sinh hậu môn bằng nước gừng tươi nóng, đồng thời uống khoảng 1-2 cốc nước gừng nóng, kiên trì trong khoảng 10 ngày có tác dụng diệt giun kim hiệu quả.

10. Hôi chân

Cho thêm chút muối và giấm ăn vào nước gừng nóng, sau đó ngâm chân khoảng 15 phút, lau khô, để chân thoáng mát, mùi hôi sẽ tự khắc biến mất.

11. Cao huyết áp

Khi huyết áp tăng cao đột ngột, có thể dùng nước gừng tươi nóng ngâm chân khoảng 15- 20 phút. Nước gừng nóng mặc dù tiếp xúc bên ngoài chân nhưng thông qua các huyệt đạo ở lòng bàn chân sẽ khiến huyết quản giãn nở, theo đó, huyết áp từ từ hạ xuống.


Read more…

EURO2012: BỒ ĐÀO NHA- CZECH 1-0 "TRỞ VỀ QUÊ CŨ"



Quyết đấu giành ngôi thứ bảng vàng 
Hai bên xuất trận rất hiên ngang 
Bồ Đào tấn công mong Tết đến 
Tiệp Khắc thủ thành đợi Xuân sang 

Tính nước đường dài mang chiến thắng 
Cờ sai giữa trận bại tan hoang 
Thôi đành chấp nhận về quê cũ 
Đợi bốn năn sau lại sắp hàng 

Thanh Sơn 22.06.2012 


Ronaldo phá nát giấc mơ của người Czech 

 
Không nằm ngoài dự đoán, sau khi có hai bàn thắng giải tỏa sức ép tâm lý trước Hòa Lan, Ronaldo đã trở lại đúng với phong độ của mình. Trong trận đấu đêm qua, Tiền đạo danh tiếng 27 tuổi này chính là người đe dọa trực tiếp tới khung thành của Petr Cech với hai lần đá banh chạm cột dọc bên cạnh làm runh rinh khung thành của CH. Czech nhiều lần nhưng không vô. 


Đội tuyển Bồ Đào Nha làm chủ hoàn toàn trận đấu với CH. Czech. Bước sang hiệp hai Tây Ban Nha với hàng loạt pha vây hãm thành nhưng nhờ tài năng của thủ môn Petr Cech rất giỏi để giữ cho CH. Czech không bị thủng lưới. Tuy nhiên điều gì đến cũng phải đến. Ronaldo sau bao nhiêu trái ăn hụt, cuối cùng đã đánh đầu tung lưới CH. Czech ở phút thứ 78. Bàn thắng duy nhất của trận đấu mang lại suất vào bán kết cho người Bồ và phá tan giấc mơ lặp lại thành tích ở Euro 1996 của CH. Czech.


Không may cho CH Czech bước vào trận tứ kết khi đội trưởng Rosicky vẫn chưa kịp bình phục để có mặt trong đội hình ra sân. HLV Michal Bilek miễn cưỡng thay thế anh bằng tiền vệ Darida. Trong khi đó Bồ Đào Nha tung ra sân đội hình mạnh nhất của mình với mũi giáo sắc bén Ronaldo trên hàng công. 


Mặc dù thiếu vắng cột trụ đội trưởng Rosicky ở tuyến giữa nhưng CH. Czech mới là đội nhập cuộc tốt hơn. Đội banh CH. Czech sở hữu nhiều banh và phối hợp khá nhịp nhàng trước đối thủ được đánh giá cao hơn rất nhiều là Bồ Đào Nha. 
Bên phía đội Bồ Đào Nha thường sử dụng những đường chuyền dài cho các cầu thủ là Ronaldo và Nani nơi gần vùng cấm địa của CH. Czech, khiến CH Czech phải vất vả chống đỡ những đợt tấn công liên tục của mình. Ngoài yếu tố may mắn, CH. Czech không bị thủng lưới cho tới lúc này phải nói là công rất lớn của Thủ thành 30 tuổi Petr Cech. 


Cho tới khoảng phút thứ 64, mặc dù dồn lên tấn công với hàng loạt cơ hội nhưng không thể ghi bàn thắng, Bồ Đào Nha bắt đầu chơi chậm lại và thận trọng hơn. (có thể để nhử địch) Chính nhờ điều này mà CH Czech bắt đầu có được những cuộc phản công của Jiracek và Pilar. Tuy nhiên hai cầu thủ này quá đơn độc trên hàng công của CH Czech nên không thể tạo được nguy hiểm về phía khung thành Bồ Đào Nha. 


Trong thế trận mà CH Czech chủ động chơi phòng thủ nhiều người đã nghĩ trận đấu sẽ phải bước vào hiệp phụ sau phút 90 thì Ronaldo đã tỏa sáng đúng lúc để đưa độ Bồ Đào Nha vào bán kết ở Phút 78, Moutinho dẫn banh bên cánh phải và đưa banh vào vòng cấm,Ronaldo bất ngờ vượt qua một hậu vệ CH. Czech đánh đầu banh đập mạnh xuống nền cỏ và hất lên tung lưới của đội CH. Cech. Một bàn thắng tuyệt vời đúng với những gì mà Ronaldo cố công trong suốt cả trận đấu này. Bàn thắng này cũng đưa Ronaldo vươn lên dẫn đầu danh sách Vua phá lưới Euro. 


Tưởng như CH. Czech cầm chân Bồ Đào Nha được 90 phút để giữ đều 0-0, nào ngờ cầu thủ Ronaldo của Bồ Đào Nha tung hết khả năng với những đòn hiểm cuối cùng đã hạ gục thủ thành Petr Cech CH. Czech ở phút thứ 78 bằng cái đầu, để lấy tấm vé vào dự liên hoan buổi bán kết 2012 với 3 bàn thắng, ngang bằng Mario Gomez của tuyển Đức. 


Bị thủng lưới vào những phút cuối khiến CH Czech phải đổi kiểu để tìm đường gỡ, nhưng đã muộn. 
Dù nỗ lực ở những phút cuối nhưng CH. Czech đành phải chấp nhận thất bại 0-1 trước Bồ Đào Nha và dừng cuộc chơi ở tứ kết. Dù sao đây cũng có thể coi là một thành công của đội banh CH. Czech, bởi với lực lượng của họ không được đánh giá cao ở giải EURO năm 2012 này.


Còn về phía Bồ Đào Nha đã cho thấy phong độ cao hơn qua từng trận đấu. Bàn thắng vào những phút cuối của Ronaldo cho thấy Bồ Đào Nha bây giờ đã đủ bản lĩnh để vượt qua sức ép ở những thời khắc then chốt, một yếu tố vô cùng quan trọng của một đội banh lớn. Đi vào bán kết Bồ Đào Nha thực sự là một ứng cử viên nặng ký cho chức vô địch Euro năm nay, đặc biệt khi đội trưởng Ronaldo của họ đang đạt phong độ cao. 


TS. tóm lược 


Phụ ghi: 


" Ai đặt niềm tin tưởng vào Thiên chúa 
Kẻ ấy sẽ chiến thắng bằng cái đầu"

"Ai chấp nhận sự thật thành bại trong vui vẻ 
Kẻ ấy luôn được bình an Thiên Chúa chúc lành" 

"Ai đặt trái tim vào Tình Yêu Thiên Chúa 
Kẻ ấy sẽ được ấp ủ trong Yêu Thương" 


Kính chúc quý độc giả một ngày tươi đẹp và vui vẻ thưởng thức và chờ đón những trận tranh tài tiếp theo. 


Thanh Sơn

Read more…

EURO 2012 HÒA LAN-ĐỨC Đức - Hòa Lan, (nát cành Tulip)


Ước muốn bay cao gẫy cánh tàu 

Cúp vàng sáng chói nhói thương đau 

Gặp chàng Dan Mạch... khung thành gẫy

Đụng Đức lại thua... lưới nát nhàu

Xuất trận hai kỳ đều thảm bại 

Ra quân một độ cũng như nhau

Thương hoa Tu-lít hai chàng cắt 

Chiếc áo da cam bỗng nhạt màu


Thanh Sơn 14.06.2012


"Trận đầu Hòa Lan thua Đan Mạch 0-1

Trận này Hòa Lan thua Đức 1-2" 



Đức - Hòa Lan, (nát cành Tulip)

Schweinsteiger và Gomez - đội tuyển Đức đã cắt nát khóm tulip màu cam, đẩy đối phương đến nguy cơ bị loại ngay từ vòng đầu.


Chỉ có mình Van Persie tạo được chút thành tích, lối chơi đơn điệu và thiếu gắn kết, đội tuyển áo cam chỉ còn là cái bóng của chính họ từ Euro 2008 hay World Cup 2010, thậm chí là ở vòng loại Euro này mà họ dẫn đầu bảng đấu.


Không vững chắc như những cỗ máy xay gió, không tạo được sức tấn công ào ạt như một cơn lốc, chỉ còn là những bông tulip mong manh trước gió, việc nhận 2 trận thua và đứng trước nguy cơ bị loại của Hòa Lan không khiến người ta phải quá tiếc nuối.


Trong khi đó, Đội tuyển Đức có những Schweinsteiger và Gomez xuất sắc, đã cùng nhau tạo ra chiến thắng thứ hai liên tiếp, giúp họ đặt được một chân vào tứ kết.


Sự tin tưởng của HLV Hà Lan Van Marwijk vào vị trí hậu vệ trái của Williems đã đem lại kết quả không như mong đợi. Còn quá trẻ và thiếu kinh nghiệm, cầu thủ mới chỉ hơn 18 tuổi này thường xuyên để lộ ra những sơ hở, liên tiếp bị các cầu thủ Đức như Oezil và Müller khai thác.


Cả hai bàn thắng của tuyển Đức đều xuất phát từ những cuộc tấn công bên cánh phải. Vì sự thiếu kinh nghiệm của Williems ở phút 37, Đức suýt có bàn thắng, khi sau cú đá phạt, Badstuber đánh đầu rất mạnh nhưng bóng bay trúng người thủ môn Stekelenburg.

Gomez đá tung lưới Hòa Lan bất chấp sự truy cản của Willems.


Tuyến tiền vệ Hòa Lan hoàn toàn lép vế so với các cầu thủ của Đức. Các tiền vệ áo cam thường xuyên thất bại trong các cuộc đụng độ tay đôi giữa sân. De Jong, Sneijder đều lu mờ, còn Van Bommel thì mệt mỏi từ cuối hiệp 1, khiến ông Marwwijk phải thay ngay đầu hiệp 2. Hầu hết các đường chuyền banh tấn công của các cầu thủ Hòa Lan đều bị bẻ gãy từ giữa sân. Dù có tỷ lệ phần trăm kiểm soát banh nhiều hơn, nhưng trong suốt trận đấu, không một đường chuyền quyết định nào của các cầu thủ Hòa Lan được coi là xuất sắc.


Tất cả các lần nguy hiểm về phía khung thành của thủ môn Neuer chỉ đến từ các cú đá xa. Lần lượt Van Persie, Robben miệt mài trong hiệp một không ăn thua, sang hiệp 2, đến lượt Sneijder và Van der Vaart thử vận may nhưng thất bại. Chỉ một lần, khi các tiền vệ phòng ngự cũng như các trung vệ Đức sơ hở, Van Persie mới có cơ hội dẫn banh thẳng vào trung lộ rồi “sút mạnh” xuyên qua chân một cầu thủ Đức, để Hòa Lan có được bàn thắng đầu tiên trong giải Âu Châu này.


Hòa Lan không có một cầu thủ đưa banh giỏi như Schweinsteiger, những đường đưa banh rất đẹp của tiền vệ đang khoác áo Bayer München này cho Gomez là những điểm son cho đội Đức
Cả hai trung vệ Hòa Lan sơ hở khi Gomez lẻn vào giữa để mở tỷ số. Lúc Gomez chặn banh để phá tung lưới bên Hòa Lan lần thứ hai, Heitinga vào quá chậm. Cả hàng phòng ngự Hòa Lan đều để hở vì bắt buộc phải lên để tấn công. Đội tuyển Hòa Lan thua tâm phục nên nếu có phải sớm rời Ukraine, cũng không để lại nhiều nuối tiếc.


Nếu có tiếc, người ta cũng chỉ tiếc hình ảnh về một Hòa Lan xưa cũ, một cơn lốc màu da cam từng thể hiện 2 năm, 4 năm về trước, hay xa hơn, ngoài hai mươi năm qua. Người ta không tiếc gì những cành tulip đã bị cắt tả tơi.



'Đức biết đước yếu điểm của Hòa Lan'
HLV Joachim Loew thừa nhận trận thắng Hòa Lan hôm qua diễn ra đúng như kế hoạch của ông
và các cầu thủ tính toán.


"Đức chơi thật tốt ở phần phòng ngự, vì biết chắc rằng Hòa Lan trận này chủ đồng tấn công.
Họ có khoảng bốn hoặc năm cầu thủ trên tuyến đầu. Nhưng Đức đã cô lập để chia cắt những cầu thủ này ra và khiến Hòa Lan không liên kết nhịp điệu với nhau được".
HLV Loew và Đội Tuyển Đức đã nghiên cứu rất kỹ về đối thủ và tập những chiêu thức lợi hại để ra đòn quyết định. Ảnh: AFP.




Ông khẳng định chiến thắng là phần thưởng xứng đáng cho tuyển Đức vì cả đội đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng cho trận đấu này: "Chúng tôi biết Hò Lan không mạnh trong cách "một chọi một" ở hàng thủ. Họ cũng để lộ khoảng trống giữa cặp trung vệ Mathijsen - Heitinga và chúng tôi biết rằng nếu khai thác tốt các khoảng trống đó, Đức sẽ khiến Hòa Lan gặp nguy hiểm. Cả hai bàn thắng đều diễn ra theo cách này".


Với sáu điểm sau hai lượt trận, Đức coi như đã cầm được cái vé vào vòng tứ kết . Đức sẽ ở vị trí nhất bảng nếu hòa hoặc thắng Đan Mạch ở trận cuối tại Lviv chủ nhật này. Ngay cả khi thua Đan Mạch, Đức vẫn sẽ đi tiếp nếu Bồ Đào Nha không thắng Hòa Lan.


"Với trận thắng này, tôi nghĩ Đức đã mở toang cánh cửa vào tứ kết. Chúng tôi có quyền tự quyết và sẽ làm rõ mọi thứ trong trận đấu với Đan Mạch", Loew lạc quan trả lời.


TS. tổng hợp
Read more…

BÓNG TỐI NÀO ?



Những ngày này ở Việt Nam hầu như ai mở lời chào hỏi hay bắt đầu làm việc gì cũng thường rào đón trước bằng câu “Đầu xuân năm mới …” rồi mới nói điều gì gì đó. Riết rồi thành quen! Nhiều người nhất là những người trẻ tuổi hơn, những người nghèo hơn hoặc nhân viên cấp dưới còn có thêm điệu bộ khúm núm, lưng khom khom, mặt mũi cười giả lả, hai tay ra cái điệu hơi xoắn quẩy một tí, xuýt xuýt xoa xoa vào nhau để luôn sẵn sàng bắt tay người khác mà họ đã có chủ ý muốn bắt từ trước. Để ý điều này từ bé, thấy quá nhiều người làm vậy, ban đầu thấy hình dáng điệu bộ ấy chẳng có gì là đẹp đẽ, trông còn hèn hèn đúng kiểu xu nịnh, nghĩ đây đúng là dáng dấp tiểu nhân, cứ y như trông phim, kịch Tàu và cả Việt, khi miêu tả kẻ tiểu nhân nịnh bợ thì cái điệu bộ, dáng vẻ ấy đã trở thành hình mẫu mang tính ước lệ.

Ấy vậy mà phần lớn nhiều người lại cho rằng cái điệu ấy, cái cung cách ấy là thể hiện sự khiêm tốn, khiêm nhường, lễ độ, lễ phép của con người. Vì thế mà thi nhau học, dạy, và bắt chước ngay từ khi còn nhỏ.

Đã bao giờ người ta đặt câu hỏi nếu đó là điều hay thì tại sao chỉ có một bên trong giao tế phải làm vậy. Có phải tận sâu trong lòng người dân Việt Nam từ xa xưa đến giờ vốn chẳng thích sự bình đẳng hay thậm chí cũng không có khái niệm bình đẳng. Nên đôi khi đây đó, lúc này lúc kia xuất hiện vài ông vua tỏ ý bình đẳng cũng được ghi lại trong sử sách nhưng rồi cũng thành thiểu số tuyệt đối khi mà phần lớn quan lại và cả dân thường đều không truyền bá thực hành được cái phong cách và lề lối tốt đẹp ấy. Phải chăng vì họ không thích và cũng chẳng mấy quan tâm?

Cái cung cách khúm núm xun xoe ấy làm sao mà tốt đẹp cho được khi nó mang đến một cảm giác thấp kém hơn, mất cân xứng hơn khi người ta nhìn vào, và bản thân người có điệu bộ ấy cũng mất đi phần nào sự tự tin và độc lập của mình! Nếu quan sát hành vi và thái độ giao tiếp của người phương Tây sẽ thấy một điều hoàn toàn khác. Họ vẫn có sự khiêm nhường, lễ độ, lễ phép thậm chí là quá lịch sự là đằng khác, nhưng tuyệt nhiên cực kỳ hiếm khi người ta có thái độ tự hạ thấp mình một cách xấu xí và thô thiển như người Việt khi giao tiếp như vậy.

Điều đặc biệt là thái độ giao tiếp đáng xấu hổ này của người Việt lại phổ biến nhất và thể hiện đặc sắc nhất trong giới quan chức cán bộ với nhau, và trong tầng lớp … nông dân ở nông thôn !? Nhưng không có gì phải ngạc nhiên khi nhớ lại lịch sử dân tộc Việt Nam sau năm 1954, khi đoàn quân cách mạng từ chiến khu Việt Bắc tràn về thủ đô Hà Nội và công cuộc Cải cách Ruộng đất lên tới đỉnh điểm thành công chói lọi thì ôi thôi tất cả những điều tốt đẹp nhỏ nhoi trong văn hóa ứng xử của người Việt từ những dấu ấn phong kiến cho đến những nét ứng xử mới du nhập từ phương Tây (chủ yếu là từ nước Pháp thực dân) đều tan biến hoàn toàn. Thay vào đó là những điều xấu xí, và thậm chí là xấu xa trong tính cách vốn đã thâm căn cố đế mọc rễ trong lòng người Việt được lên ngôi tôn vinh chói lọi. Những tính cách này 99% là cách sống của người nông dân tùy tiện và nông cạn chỉ thấy cái lợi trước mắt, + lề lối ấu trĩ ngạo mạn của tầng lớp được coi là khoa bảng của giới Nho học mà chủ yếu là hủ Nho. Nói theo Phan Chu Trinh là “cái phần người dốt nát trong nước thì chiếm 80 phần trong một trăm. Còn cái gọi là người thượng lưu, trung lưu chẳng qua là bọn bát cổ (khoa bảng) đã chiếm hai phần ba. Thật, chẳng biết cái Nho học là gì mà cũng nhắm mắt lại chê càn cái văn minh (vu cho) là mọi rợ.”

Thảo nào Phan Chu Trinh thất bại !

Tôi rùng mình khi đọc những dòng chữ này trong bài Quân trị chủ nghĩa và Dân trị chủ nghĩa của ông luận về thế nào là quân chủ, thế nào là dân chủ mà ông đã đọc ở Hội Thanh niên Sài gòn cuối năm 1925 sau khi ông từ Pháp trở về Việt nam và khởi xướng, chủ trương một cuộc cách mạng dân chủ bất bạo động bằng cách nâng cao dân trí và xây dựng một thể chế dân chủ Pháp trị. Cảm giác rùng mình đó đến từ niềm thích thú của một người đã lâu nay vẫn thấy quá nhiều và quá rõ những nét tính cách xấu xí và xấu xa của người Việt nhưng vì tài hèn sức mọn, tuổi đời ít, trải nghiệm sống đơn điệu nên cũng hèn mà không nói ra nổi. Nay được thấy một người đã dám nói ra điều ấy trước hàng ngàn người, nói một cách công khai mạnh mẽ đầy tự tin, thì trong lòng cảm thấy thú vị và đồng cảm vô cùng !

Nếu Phan Chu Trinh sống lại vào thời này ông sẽ thất bại một lần nữa !

Tại sao ư ? Câu trả lời thật đơn giản. Vì người Việt Nam vẫn vậy. Thậm chí mức độ tồi tệ còn nặng nề hơn gấp bội. Cái bản tính vừa tự ti về sự dốt nát của mình nhưng lại cũng rất sỹ diện, kiêu ngạo, nhất định, dứt khoát không bao giờ thừa nhận là mình dốt, mình kèm. Đây là hai mặt tất yếu trong tính cách con người dốt nát vậy. Cái này bổ sung cho cái nọ. Cái nọ nuôi dưỡng cho cái này. Tử huyệt của người Việt có lẽ đã được đào khoét qua hàng mấy ngàn năm văn hiến (thì ít) và hủ hóa (thì nhiều) dưới sự cai trị của hàng trăm triều đại với hàng chục dòng họ gia tộc vương quyền. Thời đại phong kiến dài dằng dặc ấy đã để lại cho chúng ta niềm tự hào thì ít, đã thế lại còn nhỏ. Nhưng cái tính cách xấu của người Việt thì lại ngày càng lớn như cái hố khổng lồ, đen ngòm mà ai cũng được khuyến khích cứ nhắm mắt mà nhảy tõm vào đó để nghe các âm vang nịnh bợ thấp kém nhất, đáng hổ thẹn nhất cứ lặp lại mãi, rằng họ là “anh hùng của thế kỷ, lương tâm của thời đại”.

Trong lịch sử, sự thẳng thắn, ngay thẳng, chính trực, khẳng khái của người Việt đều dẫn đến hậu quả thê thảm kinh hoàng, là tuyệt đại đa số hậu quả của những người chọn phong cách sống và làm việc này. Thử điểm lại sử sách có mấy trường hợp mà người sống ngay thẳng chính trực lại được vinh danh và ưu đãi bởi giới vua quan, và thậm chí ngay trong dân chúng thì tình hình cũng chẳng hề tươi sáng hơn cho những người sống ngay thẳng. Đến nỗi có cả một thành ngữ rất phổ biến và có lẽ cũng là thành ngữ nổi tiếng nhất, tiêu biểu nhất cho tính cách người Việt, là “Lời nói không mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau.” Thành ngữ này không chỉ đơn thuần là đúc kết một lề, thói nào đó của con người mà nó được thành lập theo cú pháp là một câu cầu khiến, dạy bảo xúi bẩy người ta làm theo.

Thật đáng sợ, lẽ ra phải là nói thật, nói đúng, nói một cách nhân từ vì lý do nhân đạo ..v..v.. thì lại thành “nói cho vừa lòng”. Vậy vừa lòng là thế nào? Là lấy lòng, được lòng người nghe. Mà người nghe thì thích nghe cái gì? Người nghe thì thích nghe bất kỳ điều gì, trừ cái điều chê trách họ, rằng họ đã không đúng, đã sai, đã lầm, đã ác độc, đã tham lam, đã ngu dại ..v..v..

Đó cũng chính là con đường làm cách mạng của đảng Cộng sản Việt nam. Nói những điều mà tuyệt đại đa số người dân Việt nam thích nghe, bằng những bài, những chiêu trò tuyên truyền với tần suất phát hành khủng bố áp đảo tuyệt đối. Biến tuyên truyền thành một cuộc chiến thật sự đánh vào tâm hồn, tình cảm và ý thức của con người khiến con người ta mê muội, lẫn lộn sai thành đúng, cái cần tránh thì cứ đâm đầu vào, cái không được làm thành cái nên làm, phải làm với phương châm binh pháp Tôn Tử bất chấp tất cả để đạt hiệu quả. Cộng sản đã lấp đầy cái hố tự ti, trống rỗng của người dân Việt bằng những niềm tự hào (nguồn gốc bần cố nông) và giấc mơ quái đản và hão huyền (làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu). Trong niềm tự hào và giấc mơ đó từng góc tối nhất trong tâm hồn và văn hóa người Việt đều được đem ra khoe khoang, thi thố và tôn vinh với những chiến lợi phẩm cụ thể để đổi đời gọi là “chia quả thực”. Nỗi ghê sợ và tởm lợm của tên gọi này quả là tương xứng với cách thức mà những người cộng sản và cả những người đi theo họ đã làm để có được “quả thực” mà chia.

Lẽ ra Phan Chu Trinh phải nói rằng người dân Việt Nam cái gì cũng tốt, cái gì cũng hay, cái gì cũng đẹp, cái gì cũng giỏi. Nếu cuộc đời, xã hội hay đất nước có điều gì đó còn đau khổ không vừa ý thì tất cả đều là do bị áp bức, bị bóc lột, bị cướp mà ra. Cách tiếp cận của cộng sản thật đắc địa. Họ đã thành công vì đánh trúng vào tâm lý ưa xu nịnh, đố kỵ, thù ghét sự thẳng thắn, ưa ăn vạ, ưa đổ vạ cho người khác của người Việt. Trên mảnh đất tối tăm ấy của tâm hồn người Việt, chủ nghĩa cộng sản đã sinh sôi nảy nở tốt tươi biết bao với những thành tựu vu khống, giết chóc, phá phách, tàn hại chất cao như núi. Hậu quả kinh khủng nhất của cộng sản gây ra cho Việt nam là làm cho người dân Việt nam vong bản, mất gốc vì đi theo và tôn thờ một thứ chủ nghĩa ngoại lai, một tư tưởng bạo lực chuyên chính và thù địch. Những nét tính cách đơn sơ, hồn nhiên, đáng mến ít ỏi của người Việt đâu cả rồi?

Ngay cả những người dân chủ đã từng đi theo cộng sản đến giờ vẫn tiếp tục cho rằng cộng sản có cái sai, có cái đúng. Nhiều người cho rằng cộng sản gần như hoàn toàn sai lầm, độc ác tuyệt đối. Ấy thế, nhưng cái phần của họ tham gia trong ấy vẫn là đúng, vẫn là đáng kể đến, vẫn có cái gì đó có thể biện minh. Danh hiệu vẫn khoe ra, thành tích vẫn tự hào. Đến giờ ở Việt Nam có lẽ chỉ có một mình ông nhạc sỹ già Tô Hải dám tự nhận là mình đã sai toàn diện, đã hèn toàn cục. Cả sự nghiệp của mình ông cũng vứt bỏ, thậm chí là tự phỉ nhổ, vì tuy (phần lớn) nó đã được tạo nên bằng những cảm xúc có thật trong lòng nhưng là trên nền tảng bị kẻ khác dối đảo, và rồi mình cũng đi lừa dối người khác. Nên suy cho cùng đấy cũng chỉ là đống rác rưởi. Tổng kết sự nghiệp cả cuộc đời mình ông chỉ thừa nhận một tác phẩm duy nhất là nhạc phẩm Nụ cười Sơn cước.

Tôi hiểu cảm xúc và suy nghĩ của ông khi vứt bỏ tất cả những thứ còn lại. Sự can đảm của ông là phi thường và tôi nghiêng mình trước điều ấy. Bởi vì những thứ mà ông vứt bỏ cũng là công sức lao động, là mồ hôi tim óc của ông cố gắng để phục tùng đảng cộng sản, chiều theo bóng tối hèn nhát, dối trá và những ham hố đáng khinh trong tâm hồn mình. Cuối đời, ông đã may mắn nhận được ơn cứu độ là sự giác ngộ và can đảm vứt bỏ chính mình, không phải là tất cả bản thân mà là tất cả những gì đáng hổ thẹn của bản thân để ngẩng cao đầu trong miền mênh mông vô cùng của niềm vui sướng được giải thoát khỏi những xiềng xích nặng nề, xấu xa mà chính mình đã tạo nên cho cuộc đời mình. Điều này chỉ có ông và những người như ông mới hiểu hết được mà thôi.

Suy cho cùng, ta cũng nên cá cược chút ít với cuộc đời!

Tôi rất thích hai câu châm ngôn “Trên đời, chẳng có gì như ý mình (hoàn toàn)” và “Nếu cái gì mình cũng đúng mà đời mình lại như thế này àh !?”. Ngay trong gia đình và bạn bè của tôi cũng có nhiều người có nỗi niềm đau khổ, buồn bã. Nhưng mặc kệ tất cả, đau khổ cứ đau khổ, u sầu cứ u sầu, đố có khi nào thấy họ có thái độ ăn năn về những tội lỗi của họ. Một thái độ nhẹ nhàng, hài hước thừa nhận mình đã sai lầm chuyện gì đó nhỏ nhoi còn là điều hiếm hoi đến lạ lùng. Một chút ngượng ngùng, xấu hổ vì mình đã sai trái ngớ ngẩn điều gì đó cũng hiếm khi được thể hiện. Ai đó nói rằng người Việt nam là như vậy. Tất nhiên đó là một cách nói và họ có quyền nói như thế, tôi không hề phản đối thậm chí còn bảo vệ họ nói ra điều đó theo cách nói vo như thế. Không sao cả nếu bạn không phải vậy, đúng không ?! Nếu chọn cách nói chính xác thì người Việt nam vốn là một dân nhược tiểu, có những tính tốt và nhiều tính xấu. Cái tốt thì cũng chẳng tốt hơn ai. Cái hay thì cũng chẳng hay hơn ai. Nhưng cái xấu thì lại xấu hơn người. Xấu đặc sắc, xấu tràn lan, xấu thâm căn cố đế. Bởi vì nếu cái gì người Việt cũng tốt, cũng hay, cũng đẹp mà nước Việt nam mình lại thế này àh ?!

Đấy, lại dựng ngược lên rồi!

Tôi biết nhiều độc giả đang dựng ngược lên vì khó chịu thậm chí là nổi giận. Không sao! Mục đích của tôi là chọc giận người đọc vì đối với tôi biết nổi giận cũng là một phẩm giá, một tính cách tốt đẹp của con người, miễn là nổi giận đúng việc, đúng nguyên cớ!

Gần đây có bài viết của ông giáo sư nổi tiếng Joel Brinkley của trường đại học danh tiếng hàng đầu thế giới Stanford-Hoa Kỳ, tạo nên phong trào ném đá lớn chưa từng thấy của người Việt trên khắp thế giới. Báo chí trong nước đăng tin rầm rộ vụ ném đá tơi tả này. Tôi, LTCN, đến thời điểm viết bài này, hoàn toàn ủng hộ, cùng phe, đồng tình ..v..v.. (thích dùng từ nào cũng được) với ông giáo sư Joel Brinkley.

- Trước hết là tôi hoàn toàn ủng hộ phần ông ta nói về thói ẩm thực đặc trưng của người Việt là quá thích ăn thịt và ăn tất cả các loại thịt có thể ăn được, với quan điểm rõ ràng đây là một thói ăn uống xấu, không đẹp, man rợ, ô nhiễm môi trường, độc hại, trưởng giả và ngu ngốc (ví dụ như ăn mà không biết lợi ích thế nào, ăn vì sỹ diện, ăn để khoe lắm tiền, ăn để thể hiện khác người, hơn người …)

- Thứ hai tôi hoàn toàn ủng hộ và khâm phục sự thông minh và can đảm của ông giáo sư Brinkley khi ông thừa nhận sai lầm và tuyên bố sửa chữa phần nội dung liên hệ thói quen ăn uống với tính hung hăng của người Việt.

- Thứ ba, ngay cả khi ông Joel Brinkley không thừa nhận sai lầm và cũng không sửa chữa gì thì tôi vẫn ủng hộ và thậm chí là bảo vệ quyền của ông ta được nói ra điều mà ông ta suy nghĩ một cách công khai như vậy. Vì suy cho cùng đây không phải là một hành động vu khống, mà chính xác nó là một nhận định, một quan điểm cá nhân mà thôi. Vấn đề trở nên phức tạp vì ông ta là người nổi tiếng và tờ báo cũng nổi tiếng, nhưng không vì thế mà quên đi rằng cá nhân ông ta hoàn toàn có quyền nói lên quan điểm của riêng mình cách thoải mái và được an toàn. (Báo Tuổi trẻ, Chủ nhật 17.02.2013, page 19 bài Giáo sư Mỹ xin lỗi về bài viết sai sót về Việt Nam)

Đọc những bài, những còm (comment) ném đá ông này thấy buồn cười quá! Ô hay, mình không thế thì thôi chứ. Nào ai có quyền bắt một người phải ngồi đếm có mấy người trong bao nhiêu người đã làm gì như thế nào thì mới được phép có phát biểu quan điểm, suy nghĩ. Chính vì cách suy nghĩ chỉ thấy cái lợi trước mắt, không có và cố ý không chịu tư duy logic thống nhất nên người Việt nam luôn rơi vào những cái bẫy do mình tự tạo ra.

Thế giới chống mắt lên mà nhìn người Việt nam nhé ! Dù nghèo, dù đói, dù xấu, dù ô nhiễm, dù oan ức ngút trời nhưng đố ai dám động vào những tính xấu của người Việt. Người nước ngoài nói xấu bị ném đá tơi bời đã rõ, người Việt mà nêu lên cái xấu của người Việt thì còn được nếm đòn kinh hồn táng đởm hơn. Vì cùng là người Việt, là đồng bào, đồng hương nên sẽ có thêm cái tiết mục “phản động, phản bội dân tộc, Việt gian, sính ngoại, ngửi đít tây ..v..v..” Tóm lại là một vụ ném đá tập thể tưng bừng. Bất chấp tất cả, ờ đấy, tao nợ như chúa Chổm, con dân tao nghèo mạt hạng, đến giờ bữa cơm chỉ mong được ăn bát cơm trắng có thêm miếng thịt mỡ bằng ngón tay út, thanh niên nước tao nhìn đểu cũng đủ đâm nhau chết tươi, chồng giận vợ sẵn sàng đổ xăng thiêu con cháy đùng đùng như pháo hoa ngày Tết, tham nhũng thành quốc nạn mà không một ai chịu trách nhiệm hết, nhưng tao vẫn luôn luôn đúng bởi vì tao có súng, nhớ chưa?!

Quả thật là hoàn toàn nhờ vào bạo lực và dối trá mà đảng cộng sản độc tài cai trị dân Việt nam cho đến tận bây giờ. Nhưng cũng phải đau đớn mà thừa nhận rằng bạo lực và dối trá của cộng sản đã được người Việt nam tiếp nhận một cách không thể nói là không hào hứng vì nó đánh trúng và làm đầy những bóng tối trống rỗng trong tâm hồn người Việt. Trong đó, nơi tối nhất chính là tính cách tuy bé mà lại ưa xu nịnh và thích được xu nịnh của người Việt, thể hiện ở sự căm thù tính thẳng thắn trong khi lại rất công khai trắng trợn thể hiện tính hung hăng côn đồ tàn ác.

Quả vậy, người Việt nam từ cổ chí kim luôn nổi tiếng ở những cơ hội hòa bình, ngưng bắn, đình chiến bị đánh mất, bị vứt bỏ, bị nhổ toẹt và ở những cuộc chiến tranh thắng lợi, hơn là ở những công cuộc kiến tạo hòa bình và hòa giải. Dù nói thế nào đi chăng nữa thì số lượng các cuộc chiến tranh và thời gian chiến tranh ở Việt nam là quá nhiều so với chiều dài lịch sử, dân số và tầm vóc lãnh thổ. Và đặc biệt là người Việt lại luôn tự hào vì chiến tranh, dù đó là chiến tranh gì. Đến nỗi lịch sử Việt nam bị đánh đồng luôn với lịch sử các cuộc chiến tranh Việt nam. Đến nỗi những thành tựu văn hóa, nghệ thuật, khoa học phục vụ nhân sinh còn lại với thời gian của người Việt thì phải nghĩ mãi mới ra được.

Vậy thì có gì phải dựng ngược lên với ông giáo sư Joel Brinkley này!? Chính thái độ đó của người Việt chúng ta biết đâu lại mang đến niềm vui thầm kín nào đó cho ông ta. Vì rõ ràng chúng ta đang thể hiện một sự hung hăng ghê ghớm đối với một sự kiện chả có gì to tát. Chỉ tổ góp phần chứng minh rằng ông ta, dù sao và ở một mức độ nào đấy, đã đúng mà thôi.

Xin quý độc giả hãy search trên Internet “ăn, mua, bán, thịt thú rừng, Việt nam” ngay bây giờ. Tôi tin chắc quý vị sẽ hạ hỏa và bớt đi ý định ném đá ông Joel và tôi vì bài viết này.

Ôi, người Việt nam! Ôi, Chùa Hương! Ôi, thịt!

Hà Nội, 20.02.2013 tức 11 tháng Giêng năm Quý Tỵ

Lê Thị Công Nhân
Read more…